Em già rồi anh có biết không?
Đong đưa tí để nhớ thời con gái
Anh đừng trách xuân thì qua vội
Đợi chờ hoài cũng có nhau đâu
Áo dẫu sao cũng mặc qua đầu
Em thích váy nên đôi khi mặc ngược
Gần bên anh quàng khăn che kín
Anh bụi trần chẳng phải thánh nhân
Em già rồi vẫn thích đong đưa
Vì muốn nhìn mặt anh khi nỗi giận
Lúc đó nhìn anh như trẻ nít
Có giận nhiều rồi cũng hòa thôi
Đong đưa nhiều chỉ để làm duyên
Em vẫn sợ anh đi xa mất
Anh là gió phiêu linh tứ xứ
Có lẽ nào em không giữ được anh?
18/02/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét