Quán chỉ có hai mùa quên,nhớ.Quán bán niềm vui cho nhân gian và mua nỗi buồn về cho riêng mình.
Thứ Hai, 7 tháng 7, 2014
Ru
Anh ru cả một trời thương nhớ Ru một đời Ru mệt nhoài Sao chẳng nói ru em Ru tình Tình cứ Ngủ quên Ru người, người vẫn Miệt mài phương xa Anh ru kỉ niệm ngủ yên Sao cứ để cho câu thơ chảy máu Ru đời Đời vẫn Đảo điên Ru lòng câm nín Ru tình phiêu du…
3 nhận xét:
Chị Mây ghé thăm em mà vào không được nhà hi ...kín cổng cao tường thế nhỉ ...Chúc em mua may bán đắt nhé ! Chị Mây
Cảm ơn chị Mây sang thăm,em không biết trang trí nhà,chẳng biết đưa comment ra ngoài,cứ lo mua bán không à....
Sao rồi ? buôn bán có khá không em ? lúc rày sao chẳng dạo quanh phố thị để giao lưu với bạn bè cho vui...
Đăng nhận xét