Thứ Sáu, 19 tháng 5, 2017

Vớt nắng

Không vớt nắng em vớt tình rơi rụng
Cầu yêu còn hương sắc của ngày qua
Anh không đến thôi em về nhé!
Để tình buồn ngâm đáy hồ sâu

Vớt tình buồn vớt chút hanh hao
Nắng hạ có hờn ghen vai áo
Chinh nhân ơi người đi xa mãi
Để bên này em vớt tình xưa

Em vớt nắng, nắng hờn rơi rụng
Hồ Xuân Hương liễu rũ la đà
Phượng vẫn tím như ngày xưa đó
Nắng hanh  vàng bên lối đi quen

Em vớt tình anh có biết không?
Trên dòng nước hững hờ trôi con chữ
Em góp nhặt viết bài thơ tặng
Cho một người ở tận đầu non

QHM 19.5.2017


Chủ Nhật, 14 tháng 5, 2017

Riêng mang

Hình như phượng đã tàn
Kỉ niệm buồn riêng mang
Anh bây chừ xa lắm
Cách biệt một vòng ôm

Sao hạ vàng ngơ ngác
Phượng rũ cánh bên đàng
Anh nữa đời phiêu lãng
Nổi buồn nào riêng mang

Ừ thôi anh cứ đi
Em về bên miền nhớ
Miền quên ai cố đợi
Cũng chỉ là hư vô

Phượng buồn nên rũ cánh
Một mình bên quán xưa
Bao giờ anh mỏi gối
Em một thời riêng mang

Thơ QHM 10/05/2017

Thứ Hai, 27 tháng 3, 2017

Viết cho người ngớ ngẩn

Ngớ ngẩn thế ai lại đi đòi nắng
Có khác gì đi hái trăng sao
Đòi nắng bên Đông tìm gió bên Đoài
Anh có biết suốt đời là con nợ

Cửa đóng then cài bỏ hết đi anh
Đừng đi làm hình nhân thế chổ
Ngớ ngẩn quá ai còn yêu nữa
Một quả tim hằn vết sẹo tình

Gió thổi về miền nhớ không tên
Những tình nhân chỉ là ảo ảnh
Xin anh hãy quên lần hẹn cuối
Lần hẹn đầu như giấc chiêm bao

Chén rượu tàn uống nữa đi anh
Uống để quên những gì đang nhớ
Anh chỉ là gã khùng ngớ ngẫn
Trong dòng đời vạn nẻo điêu linh

Cao Nguyên 28/03/2017

Thứ Sáu, 24 tháng 2, 2017

Quán


Chén hoàng hoa một mình em uống
Anh có về cạn chén hồng đào
Thì thôi  nhé em không cần nhớ
Hơn một lần mình cạn chén ly bôi

Nhắc làm gì chuyện của ngày xưa
Chút duyên hờ mình em cố giữ
Hơn mười năm hình như anh biết
Sinh  nhật vừa rồi cũng chẳng có hoa

Cạn chén này thêm chén nữa đi anh
Rượu chỉ để làm say nỗi nhớ
Sao lâu quá anh không  về thăm quán
Hai mùa buồn mưa nắng nhạt phai

Chén rượu buồn uống để tìm quên
Em đưa tay níu xuân thì ở lại
Anh về đi dẫu rằng đang tàn tạ
Hay vẫn phiêu bồng giữa chốn nhân gian

19/02/2017

Thứ Bảy, 18 tháng 2, 2017

Đong Đưa


Em già rồi anh có biết không?
Đong đưa tí để nhớ thời con gái
Anh đừng trách xuân thì qua vội
Đợi chờ hoài cũng có nhau đâu

Áo dẫu sao cũng mặc qua đầu
Em thích váy nên đôi khi mặc ngược
Gần bên anh quàng khăn che kín
Anh bụi trần chẳng phải thánh nhân

Em già rồi vẫn thích đong đưa
Vì muốn nhìn mặt anh khi nỗi giận
Lúc đó nhìn anh như trẻ nít
Có giận nhiều rồi cũng hòa thôi

Đong đưa nhiều chỉ để làm duyên
Em vẫn sợ anh đi xa mất
Anh là gió phiêu linh tứ xứ
Có lẽ nào em không giữ được anh?

18/02/2017

Thứ Tư, 25 tháng 1, 2017

Quên!

Lúng liếng cười đong đưa mắt biếc
Nắng xuân rơi chầm chậm bên thềm
Hoa vẫn nở trên khung cửa ấy
Sao người còn mê mãi chinh nhân?

Chờ xuân đến em may áo mới
Đợi người về nâng chén đầu năm
Xuân trước người hẹn rồi quên đến
Để xuân này men đắng còn cay

Em cố níu mùa đông ở lại
Mắt thôi cười lấp lóe tàn phai
Đông giận hờn khi xuân đến vội
Em chờ người bạc trắng tình xa

Tình nhân ơi sao mãi la đà
Anh sẽ về hay đi biệt xứ
Kiếp thương hồ lang thang gối mỏi
Anh có về hay sẽ lại… quên

Cao nguyên 16/01/2017

Thơ Quán Hai Mùa

Thứ Hai, 7 tháng 7, 2014

Ru

Anh ru cả một trời thương nhớ
Ru một đời
Ru mệt nhoài
Sao chẳng nói ru em
Ru tình
Tình cứ
Ngủ quên
Ru người, người vẫn
Miệt mài phương xa
Anh ru kỉ niệm ngủ yên
Sao cứ để cho câu thơ chảy máu
Ru đời
Đời vẫn
Đảo điên
Ru lòng câm nín
Ru tình phiêu du…