Thứ Tư, 25 tháng 1, 2017

Quên!

Lúng liếng cười đong đưa mắt biếc
Nắng xuân rơi chầm chậm bên thềm
Hoa vẫn nở trên khung cửa ấy
Sao người còn mê mãi chinh nhân?

Chờ xuân đến em may áo mới
Đợi người về nâng chén đầu năm
Xuân trước người hẹn rồi quên đến
Để xuân này men đắng còn cay

Em cố níu mùa đông ở lại
Mắt thôi cười lấp lóe tàn phai
Đông giận hờn khi xuân đến vội
Em chờ người bạc trắng tình xa

Tình nhân ơi sao mãi la đà
Anh sẽ về hay đi biệt xứ
Kiếp thương hồ lang thang gối mỏi
Anh có về hay sẽ lại… quên

Cao nguyên 16/01/2017

Thơ Quán Hai Mùa

Không có nhận xét nào: