Quán chỉ có hai mùa quên,nhớ.Quán bán niềm vui cho nhân gian và mua nỗi buồn về cho riêng mình.
Thứ Sáu, 24 tháng 2, 2017
Quán
Chén hoàng hoa một mình em uống
Anh có về cạn chén hồng đào
Thì thôi nhé em không cần nhớ
Hơn một lần mình cạn chén ly bôi
Nhắc làm gì chuyện của ngày xưa
Chút duyên hờ mình em cố giữ
Hơn mười năm hình như anh biết
Sinh nhật vừa rồi cũng chẳng có hoa
Cạn chén này thêm chén nữa đi anh
Rượu chỉ để làm say nỗi nhớ
Sao lâu quá anh không về thăm quán
Hai mùa buồn mưa nắng nhạt phai
Chén rượu buồn uống để tìm quên
Em đưa tay níu xuân thì ở lại
Anh về đi dẫu rằng đang tàn tạ
Hay vẫn phiêu bồng giữa chốn nhân gian
19/02/2017
Thứ Bảy, 18 tháng 2, 2017
Đong Đưa
Em già rồi anh có biết không?
Đong đưa tí để nhớ thời con gái
Anh đừng trách xuân thì qua vội
Đợi chờ hoài cũng có nhau đâu
Áo dẫu sao cũng mặc qua đầu
Em thích váy nên đôi khi mặc ngược
Gần bên anh quàng khăn che kín
Anh bụi trần chẳng phải thánh nhân
Em già rồi vẫn thích đong đưa
Vì muốn nhìn mặt anh khi nỗi giận
Lúc đó nhìn anh như trẻ nít
Có giận nhiều rồi cũng hòa thôi
Đong đưa nhiều chỉ để làm duyên
Em vẫn sợ anh đi xa mất
Anh là gió phiêu linh tứ xứ
Có lẽ nào em không giữ được anh?
18/02/2017
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)