Em ngồi xếp thật nhiều hạc giấy
Trong những chiều mưa
Mười ngón gầy run lên vì lạnh
Em đã không còn non dại
Từ ngày ta lao vào nhau trong niềm đau hoan lạc
Em đã thôi chờ lồng đèn trong đêm Trung thu
Ngồi tỉ mẫn xếp bầy hạc giấy
Màu trắng phiêu linh
Như những trang giấy anh làm thơ nhưng không hề thấy chữ
Trao cho em niềm nhớ mơ hồ
Hình như anh chẳng yêu em
Anh chỉ yêu nỗi đau của chính mình mà em hiện thân gánh chịu
Bầy hạc giấy tả tơi
Tan biến đi trong làn nước
Rũ cánh dại khờ
Em có còn ngu ngơ?
Trong những chiều mưa
Mười ngón gầy run lên vì lạnh
Em đã không còn non dại
Từ ngày ta lao vào nhau trong niềm đau hoan lạc
Em đã thôi chờ lồng đèn trong đêm Trung thu
Ngồi tỉ mẫn xếp bầy hạc giấy
Màu trắng phiêu linh
Như những trang giấy anh làm thơ nhưng không hề thấy chữ
Trao cho em niềm nhớ mơ hồ
Hình như anh chẳng yêu em
Anh chỉ yêu nỗi đau của chính mình mà em hiện thân gánh chịu
Bầy hạc giấy tả tơi
Tan biến đi trong làn nước
Rũ cánh dại khờ
Em có còn ngu ngơ?
Trung Thu 2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét