Anh ru cả một trời thương nhớ
Ru một đời
Ru mệt nhoài
Sao chẳng nói ru em
Ru tình
Tình cứ
Ngủ quên
Ru người, người vẫn
Miệt mài phương xa
Anh ru kỉ niệm ngủ yên
Sao cứ để cho câu thơ chảy máu
Ru đời
Đời vẫn
Đảo điên
Ru lòng câm nín
Ru tình phiêu du…
Quán chỉ có hai mùa quên,nhớ.Quán bán niềm vui cho nhân gian và mua nỗi buồn về cho riêng mình.
Thứ Hai, 7 tháng 7, 2014
Chủ Nhật, 6 tháng 7, 2014
Đừng
Đừng cố níu
Xin anh đừng níu lại
Tháng năm qua rồi
Còn đó những cơn đau
Bão giông rồi sẽ đến
Cuốn trôi hết những dại khờ
Con tim anh quá yếu
Sao cứ miệt mài
Tìm những cơn đau?
Xin anh đừng níu lại
Tháng năm qua rồi
Còn đó những cơn đau
Bão giông rồi sẽ đến
Cuốn trôi hết những dại khờ
Con tim anh quá yếu
Sao cứ miệt mài
Tìm những cơn đau?
Thứ Ba, 15 tháng 4, 2014
Chờ ai!
Dẫu rằng chẳng có chiếu chăn
Kề vai tay ấp giấc nồng vẫn say
Thu sang Hạ đến Đông về
Chờ ai, ai vẫn chờ người gối tay
Ước gì nay đã là Xuân
Chờ người trong mộng mỏi mòn đêm thâu
Người ơi sao vẫn chưa về
Để cho cái lạnh một mình em mang
Bên này phận kiếp đa đoan
Phương xa người vẫn nữa đời phiêu du
Chờ ai chăn gối lạnh băng
Dừng chân tình muộn ấm nồng ….em trao
.http://thotinhlangbiang.com/
Thứ Bảy, 12 tháng 4, 2014
Người không về
Người đã không về… quán vắng chơ vơ
Hòang hôn xuống ta thẩn thờ ngóng đợi
Mây xám buồn hững hờ qua song cửa
Ta biết buồn từ dạo ấy….người ơi
Người hứa nhiều nhưng còn nhớ gì không?
Ta đã xếp vào trong miền ký ức
Rồi bật khóc… cố giấu lòng chẳng được
Ta khóc âm thầm người có biết…. nơi xa
Người không về ta cắt chút tóc mai
Xếp bài thơ rồi ép vào trong ấy
Ta cắn môi nhủ lòng không khóc nữa
Người đã không về… ta khóc để mà chi.
Hòang hôn xuống ta thẩn thờ ngóng đợi
Mây xám buồn hững hờ qua song cửa
Ta biết buồn từ dạo ấy….người ơi
Người hứa nhiều nhưng còn nhớ gì không?
Ta đã xếp vào trong miền ký ức
Rồi bật khóc… cố giấu lòng chẳng được
Ta khóc âm thầm người có biết…. nơi xa
Người không về ta cắt chút tóc mai
Xếp bài thơ rồi ép vào trong ấy
Ta cắn môi nhủ lòng không khóc nữa
Người đã không về… ta khóc để mà chi.
Thứ Năm, 27 tháng 3, 2014
Viết cho anh
“ Chút nồng nàn có đủ ấm không anh…”*
Em đọc hết và biết mình nhung nhớ
Mượn câu kết viết bài thơ tặng
Anh một đời mê mải đi hoang
Lâu lắm rồi chẳng đọc thơ anh
Lại nghe nói đang ở rừng biên giới
Anh yêu gió, yêu mây, yêu nhiều thứ
Nhưng lại quên yêu bản thân mình
Anh ơ hờ ngồi uống rượu thâu đêm
Rồi ngồi viết những bài thơ mộng mị
Anh chẳng biết vòng tay anh quá ngắn
Chẳng thể nào ôm hết nhân gian
Hãy yên bình sống để mà vui
Đừng tìm kiếm những vòng ôm ảo ảnh
Chân mỏi chưa hỡi người lãng tử
Em chờ anh trao chút nồng nàn
Ps:/ Viết tặng “ Thơ tình Langbiang”
* Chút nồng nàn có đủ ấm không anh? Bài Chiều Puprang TTlangbiang
Chủ Nhật, 16 tháng 3, 2014
Em sẽ về
Em sẽ về dù rằng anh chẳng đợi
Anh có phụ tình em chẳng trách gì đâu
Áo sờn vai rồi cũng phai màu
Làm sao anh giữ em lâu đến thế
Em sẽ về khi anh không biết nhớ
Dẫu còn yêu em sẽ chẳng bận lòng
Cho dù rằng vừa bật khóc vu vơ
Em khóc cho em chả khóc vì ai cả
Em sẽ về anh có gặp không
Hay lại sợ bên vòng ôm người khác
Anh của em làm ơn sống thật
Nói hộ rằng… cô ấy… của ngày xưa
Em sẽ về chốn ấy một ngày mưa
Dẩu tháng hai em sẽ bắt trời làm mưa cho được
Anh vẫn như xưa… một mình phiêu lãng
Hay đã bộn bề duyên mới, tình si?
Thứ Bảy, 25 tháng 1, 2014
Đông phố núi
Ta bên này phố đã tàn thu
Người bên ấy…đông về bên phố núi
Đông phố núi bên nào cũng thế
Lạnh nữa mùa đầu…ấm nữa mùa sau
Ta ước có ngày mình ở bên nhau
Khi ấy chắc mùa đông không lạnh giá
Đông đến bên này, bên kia giá lạnh
Bên ni lạnh rồi bên nớ ấm được không?
Ta tặng người khăn quàng ấm mùa đông
Người nhận rồi thờ ơ quên mất
Người lang thang về nơi phố thị
Tìm bình yên... ta biết chẳng bình yên
Ta lo cho người lạnh ở bên kia
Người không nghe ta giận nhiều lắm đó
Nhớ quàng khăn đêm về giữ ấm
Để lạnh bên ta sẽ ấm bên người.
Người bên ấy…đông về bên phố núi
Đông phố núi bên nào cũng thế
Lạnh nữa mùa đầu…ấm nữa mùa sau
Ta ước có ngày mình ở bên nhau
Khi ấy chắc mùa đông không lạnh giá
Đông đến bên này, bên kia giá lạnh
Bên ni lạnh rồi bên nớ ấm được không?
Ta tặng người khăn quàng ấm mùa đông
Người nhận rồi thờ ơ quên mất
Người lang thang về nơi phố thị
Tìm bình yên... ta biết chẳng bình yên
Ta lo cho người lạnh ở bên kia
Người không nghe ta giận nhiều lắm đó
Nhớ quàng khăn đêm về giữ ấm
Để lạnh bên ta sẽ ấm bên người.
Thứ Năm, 23 tháng 1, 2014
Giận
Em hẹn hò em thích đong đưa
Anh đừng trách vì em là con gái
Em nhỏng nhẽo em giận hờn rất vội
Rồi xa nhau quay quắt nhớ…một mình
Em biết có ngày anh sẽ quay lưng
Vì giận thôi, chẳng vì ai khác
Đêm cao nguyên buồn tênh… muốn khóc
Anh giận rồi em nũng nịu cùng ai?
Anh đừng trách vì em là con gái
Em nhỏng nhẽo em giận hờn rất vội
Rồi xa nhau quay quắt nhớ…một mình
Em biết có ngày anh sẽ quay lưng
Vì giận thôi, chẳng vì ai khác
Đêm cao nguyên buồn tênh… muốn khóc
Anh giận rồi em nũng nịu cùng ai?
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)