Mùa đông quán mở ở cao nguyên
Có khăn quàng khách đường xa bớt lạnh
Cà phê đắng có làm nguôi nỗi nhớ
Chén rượu nồng sưởi ấm tim nhau
Quán em buồn lơ lững mây bay
Đón khách thơ chờ mùa đông đến sớm
Em chờ anh đường xưa quán vắng
Mặc manteau em đến lạ làm sao
Khách lãng du đường xa dừng gót
Khói thuốc có làm ấm lại anh không
Quán của em vừa hâm rượu nóng
Tặng vài chung lữ khách ấm lòng
Lơ đãng buồn khách hát đôi câu
Trang giấy trắng vài dòng thơ ghi vội
Quán có mở bốn mùa không nhỉ?
Hay chỉ một mùa khi đã vào đông…